Ngô Thiên Tú

Niềm đau dấu kín

Đã qua rồi
một lần cấp cứu
Mẹ tỉnh dần
sau giấc ngủ hôn mê
lệ âm thầm
trong chứng bệnh tim
lời thương đau
sau khi làm mệt
Nén xót xa
cắn môi nghẹn tủi
nước mắt buồn
nhỏ giọt trong tim
sầu thẩn thờ
hồn chẳng bình yên
mắt ngỡ ngàng
nhìn chai nước biển
Từng giọt nhỏ
buồn như nước mắt
gõ rưng rưng
theo nhip đập nghẹn ngào
tim rã rời
thành kẻ ngẩn ngơ
hồn lang thang
lạc lòai trong đêm tối
Đau xót lắm
nhìn mẹ hiền yếu đuối
mắt lim dim
trong thể xác không hồn
môi ngập ngừng
muốn nói chẳng trọn câu
nghe hơi thở
thì thầm như lá rụng
Làm sao ngăn
lệ tuôn tức tửi
sợ mẹ buồn
vội vã rời chân
ngòai hanh lang
gục đầu nức nở
nhìn xuống thềm
nghiệt ngã một bóng trăng
Thương mẹ hiền
nghe buồng tim nhức nhối
đập ngất ngư
trong mê sảng tâm hồn
làm sao nói
một niềm đau dấu kín
sầu ngậm ngùi
bao phủ cả đời con
Việt Nam 3-3-2006

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Niềm đau dấu kín"